Sharapova và cuộc tình đến không đúng lúc
Sharapova và Dimitrov là cặp trai tài gái sắc của làng quần vợt. Cuộc tình của họ trong khoảng thời gian 2013-2015 không có hồi kết đẹp, vì mỗi người phải đeo đuổi sự nghiệp riêng.
Điều này được Maria Sharapova kể trong cuốn tự truyện “Unstoppable: My life so far” xuất bản năm 2017. Trong cuốn sách, Sharapova nói một cách trung thực về mọi điều xoay quanh đời sống bận rộn của một tay vợt chuyên nghiệp.
Liên tiếp là nữ VĐV thể thao có thu nhập cao nhất thế giới trong nhiều năm, Sharapova kết thúc sự nghiệp ngày 26/2/2000 sau khi giành được 5 danh hiệu vô địch Grand Slam. Dưới đây là một đoạn trích trong cuốn sách này.
Chàng “phi công trẻ” với cuộc tấn công táo bạo
Tôi thường tự hỏi mình muốn gì trong mối quan hệ tình ái. Chà, tôi đoán muốn một đối tác cũng là người bạn tri kỷ. Tôi muốn ngôi nhà và những đứa trẻ, nhưng điều đó dường như chỉ là tưởng tượng, bởi cuộc sống của tôi chỉ là hết thành phố này đến thành phố khác.
Bởi có rất ít đàn ông có thể đứng thứ hai trước bất cứ điều gì. Nếu một nữ VĐV quần vợt có bạn trai, rất có thể anh ấy sẽ hy sinh sự nghiệp của mình để ở bên bạn tình. Người đàn ông nào muốn điều đó? Hoặc đây là một khả năng khác, anh ấy cũng là một VĐV quần vợt.
Và tôi đã thử điều này.
Sau mỗi trận đấu, tôi nhận được tin nhắn từ người đại diện Max Eisenbud: “Cô là nhà vô địch”. Nó trở nên quá tự động, tôi tự hỏi liệu anh ấy chỉ sao chép và dán tin nhắn hay không. Anh ấy có nói điều đó với tất cả thân chủ của mình?
Vào tháng 10/2012, khi rời sân sau trận tứ kết ở Bắc Kinh (Trung Quốc), tôi kiểm tra điện thoại và nhận được tin nhắn từ Max. “Cảm ơn”, tôi gõ lại, giống như mọi lần.
Mười phút sau, tôi nhận được tin nhắn thứ hai, khiến tôi ngạc nhiên. Max đang ở Miami, và lúc đó là 4 giờ sáng. Anh ấy không ngủ sao?
“Grigor Dimitrov muốn có số điện thoại của cô”. Tôi ngạc nhiên nhìn vào điện thoại của mình, và tôi có thể nói là phấn khích không?
Vài phút sau, lại một tin nhắn tương tự. Tại sao hai tin nhắn? Max nghĩ dịch vụ di động ở Bắc Kinh tệ lắm sao? Tôi gõ lại: “Để làm gì?”
Max trả lời: “Để làm gì? Cô ngốc à?”
Tôi đã Google tên của Dimitrov để tìm tuổi của anh ấy. 21. Cũng được. “Đưa cho anh ta e-mail của tôi”, tôi nhắn cho Max.
Trao đổi qua lại vài email, Dimitrov xin số điện thoại của tôi. Tin nhắn của chúng tôi biến thành cuộc gọi điện thoại, cuộc gọi điện thoại của chúng tôi thành cuộc gọi Skype có hình ảnh. Tôi không nghĩ quá nhiều về điều đó cho đến khi, sau một trong những cuộc trò chuyện, anh ấy gọi lại cho tôi ba mươi giây sau và nói: “Tôi xin lỗi, nhưng tôi nhớ giọng nói của cô. Chúng ta nói chuyện thêm vài phút được không?”
Tôi không biết thứ hạng của Dimitrov vào thời điểm đó. Các cuộc trò chuyện trên Skype của chúng tôi vẫn tiếp tục. Mẹ tôi bắt đầu gọi chúng là các buổi trị liệu của tôi vì sau mỗi cuộc gọi, tôi luôn nở nụ cười trên môi.
Tôi bắt đầu mở ứng dụng điện thoại LiveScore có bảng điểm trực tiếp từ mọi giải đấu quần vợt đang diễn ra trên khắp thế giới, để theo dõi trận đấu của Dimitrov. Tôi dành quá nhiều thời gian trên NBA trong ba năm quan hệ yêu đương với Sasha, tìm kiếm số phút đã chơi, tỷ lệ điểm. Nhưng có vẻ tôi chưa sẵn sàng cho một hiệp đấu yêu đương khác.
Cho đến một đêm, Dimitrov đến trước cửa nhà tôi với những bông hồng đỏ và con gấu bông khổng lồ. Chúng tôi dành nhiều thời gian bên nhau trong vài tuần tiếp đó. Trong vài ngày, anh ấy hỏi tôi có muốn làm bạn gái của anh ấy không. Tôi nói chưa sẵn sàng cho điều đó.
Dimitrov nói sẽ đợi cho đến khi tôi sẵn sàng. “Người này là ai?”, Tôi tự hỏi bản thân.
Tôi nhìn anh ta, tự hỏi: “Tại sao anh chàng đẹp trai, có thể chơi trên sân cỏ này lại chờ đợi một người phụ nữ chưa sẵn sàng bước vào mối quan hệ?”.
“OK”, tôi nói. “Nhưng tôi không biết khi nào mình sẵn sàng, có thể là vài tháng”.
“Được”, Grigor nói. “Tôi sẽ đợi, tôi biết những gì tôi muốn và tôi muốn em”.
Sau đó, không gì có thể ngăn cản chúng tôi. Tôi chứng kiến anh ấy trưởng thành, chiến thắng, chịu đựng những thất bại, rồi phục hồi. Lên và xuống. Tôi thích xem anh ấy thi đấu. Tôi thấy mình đang ngồi trên một chiếc ghế cao su, vào ngày Giáng sinh, xem anh ấy luyện tập. Chỉ mình tôi, bạn thân Estelle của tôi, Dimitrov và bạn tập của anh ấy vào một ngày đầy nắng ở California không giống như Giáng sinh.
Đúng người, nhưng không đúng thời điểm
Tôi xem Grigor leo lên trên bảng xếp hạng. Tôi nhìn anh ta đi từ những khách sạn tồi tàn bên đường cao tốc ở Madrid – loại khách sạn mà lũ chuột cũng tránh – đến một dãy phòng ở Four Seasons ở Paris.
Tôi chứng kiến anh ấy đi từ một đứa trẻ không muốn chi thêm một chút tiền để nâng cấp hạng vé khi bay tới Australia, trở thành một người đàn ông lên máy bay riêng do một người bạn tỷ phú cung cấp.
Sau một trong những trận đấu của tôi ở Brisbane, anh ấy tặng mọi người trong đội của tôi một chiếc áo sơ mi trắng có cổ với lời nhắn mong muốn một ngày nào đó anh ấy cũng có thể có một team như họ. Và trước khi chúng tôi kết thúc cuộc tình, anh ấy làm được.
Tôi chứng kiến anh ấy lớn lên thành con người của chính mình, một người tự đưa ra quyết định. Tôi xem anh ấy chuyển sang tuổi trưởng thành.
Dimitrov được gọi là “Roger Federer tiếp theo”, tiếp theo cái này, tiếp theo cái kia. Anh ấy được xếp hạng thứ 8 thế giới và có rất nhiều tiềm năng. Anh ấy có những nét đẹp. Cách Dimitrov đánh bóng, sau đó trượt, ngay cả trên mặt sân cứng, thật truyền cảm hứng. Anh ấy có thể làm những điều tuyệt vời với cơ thể của mình. Đó là một món quà và cũng là một lời nguyền. Nó cản trở anh ấy chiến thắng. Vì bao giờ trong đầu anh ấy cũng mặc định, không chỉ giành chiến thắng mà còn phải trông thật đẹp khi làm điều đó.
Đó là lý do anh ấy vẫn chưa phát huy hết tiềm năng. Điều gì làm nên sự khác biệt giữa những tay vợt vĩ đại với những tay vợt giỏi? Những người giỏi giành chiến thắng khi mọi thứ đang thuận lợi. Những người vĩ đại giành chiến thắng ngay cả khi không mọi thứ xung quanh trở nên tồi tệ với họ.
Số ngày tôi chơi hoàn hảo chỉ đếm trên bàn tay. Nhưng tôi thường tìm ra cách thắng với bất cứ thứ gì mình có. Có rất nhiều trận đấu mà tôi thắng không đẹp chút nào. Dimitrov vẫn chưa học cách làm điều đó. Giống như là, nếu cái gì dễ dàng, cái gì không hoàn hảo, thì anh ấy không muốn làm.
Gần đây, Dimitrov nói với tôi qua điện thoại rằng, “một trong những điều tồi tệ nhất trong đời là bạn có được điều đúng đắn nhưng lại sai thời điểm”. Câu nói khiến tôi nghĩ đến một buổi tối chúng tôi ngồi với nhau.
Dimitrov lôi ra một cuốn sách ảnh về giải Wimbledon, lặng lẽ lật từng trang sách cho đến khi tìm thấy bức ảnh của tôi đang ngồi trên khán đài cổ vũ anh ấy. Dimitrov nhìn tôi, buồn bã, những giọt nước mắt trong mắt anh ấy: “Em thấy cái này không? Nhìn em ngồi bên cạnh mẹ tôi, điều này là tất cả đối với tôi”.
Tôi xem trận đấu của Dimitrov chỉ vì tôi thua sớm ở vòng trước. Thứ có ý nghĩa với anh ấy chỉ xảy ra bởi vì tôi đã thua. Lẽ ra lúc đó tôi phải tập trung, chuẩn bị cho các trận đấu của mình, cho những chiến thắng và thất bại của chính mình, trên sân khấu lớn nhất trong sự nghiệp của mình.
Tôi nhận ra chúng tôi chỉ là những đường thẳng song song. Tôi không thể chỉ đứng sau Dimitrov. Chúng tôi chia tay. Như Dimitrov đã nói, bạn có thể có thứ đúng đắn, nhưng nó lại đến không đúng lúc.
Năm 2020, Sharapova đính hôn với thương nhân, nhà môi giới nghệ thuật người Anh Alexander Gilkes. Ngày 1/7/2022, ở tuổi 35, cô hạ sinh cậu con trai Theodore Gilkes.
Grigor Dimitrov sau khi chia tay Sharapova năm 2015, hẹn hò với ca sĩ người Mỹ Nicole Scherzinger trong giai đoạn 2016-19. Họ đính hôn nhưng rồi chia tay. Hiện tại, Dimitrov đang yêu Lolita Osmanova, con gái tỷ phú người Nga Eldar Osmanov. Dimitrov từng xếp hạng 3 thế giới, hiện anh đứng thứ 28 trên bảng xếp hạng ATP.
(Nguồn: Zingnews)