Hai góc nhìn từ chiến thắng của tuyển Việt Nam
Chiến thắng 3-0 trước Myanmar cùng thành tích giữ sạch lưới ở vòng bảng AFF Cup chưa phải là tín hiệu quá đáng mừng với thầy trò HLV Park Hang-seo.
Vượt qua Myanmar trong trận đấu thủ tục ở Mỹ Đình, tuyển Việt Nam có sự chuẩn bị nhẹ nhàng cho bán kết lượt đi trên đất Indonesia. Nhưng nhẹ nhàng đến mức lỏng lẻo thì không phải là chuyện dễ dàng thoả hiệp.
Bàn thắng không nói dối
Thêm 3 lần xé lưới Myanmar, chúng ta có tổng cộng 12 bàn sau vòng bảng AFF Cup 2022. Những bàn thắng đã phản ánh chính xác năng lực của tuyển Việt Nam, một đội bóng vừa trải qua vòng loại cuối cùng World Cup và vẫn đang từng bước hoàn thiện sức mạnh tấn công thay vì chỉ trông vào phòng ngự phản công truyền thống.
HLV Park Hang-seo và các học trò chỉ có 3 ngày nghỉ trước khi gặp Indonesia, tính cả buổi tối thi đấu 3/1 và hành trình nối chuyến Hà Nội – TP.HCM – Jakarta. Với quỹ thời gian eo hẹp đó, ông Park buộc phải đưa ra những lựa chọn hài hoà nhất để các cầu thủ cân bằng giữa thi đấu – nghỉ ngơi.
Rất thuận lợi cho tuyển Việt Nam là trận cuối vòng bảng với Myanmar hầu như chỉ còn mang ý nghĩa thủ tục. Chúng ta tận dụng nó như một buổi tập có quân xanh. Và bên cạnh việc ghi những bàn thắng để đảm bảo mục tiêu, điều quan trọng không kém là giữ chân cho các vị trí chủ chốt.
Ở cả hai khía cạnh này, đội chủ sân Mỹ Đình làm khá tốt. Tiến Linh căng cơ nhẹ và Hồng Duy đau cổ chân không phải vấn đề quá lớn. Đỗ Hùng Dũng, Nguyễn Quang Hải, Nguyễn Hoàng Đức, Phan Văn Đức luân phiên có mặt trên sân và chỉ đá cầm chừng. Hồ Tấn Tài, Đoàn Văn Hậu cũng đều được thay ra khi chưa quá tải.
Không cần gắng sức, chúng ta vẫn có được hiệu quả từ rất sớm. Pha mở tỷ số hoàn toàn gợi lại miếng đánh xuống biên của HLV Chu Đình Nghiêm. Nhóm cầu thủ Hà Nội đã thực hành hoàn hảo từ pha châm ngòi của Đỗ Hùng Dũng, pha xẻ bóng từ cánh của Đoàn Văn Hậu đến cú dừng bóng tinh quái rồi kiến tạo của Nguyễn Văn Quyết. Tất cả đều đúng nhịp để dù người chạm cuối cùng là Phạm Tuấn Hải hay hậu vệ Myanmar thì bàn thắng cũng là tất yếu.
Đoàn Văn Hậu cũng chính là người tạt bóng xoáy khiến thủ môn Nandar Oo Tun mắc sai lầm, biếu không bàn thứ hai cho Nguyễn Tiến Linh. Một cái tên đứng giữa ranh giới của khen và chê, ủng hộ và phản đối, ngợi ca và đả kích sau trận gặp Malaysia, đến hôm nay đã vượt qua dư luận và chứng tỏ đóng góp của anh cho lối chơi chung mới là điều quý giá nhất.
Ông Park cũng bất ngờ khám phá ra một chân sút cừ là Châu Ngọc Quang với bàn thắng thứ 3 từ cự ly ngoài 25m. Tương tự người đồng đội Trần Minh Vương ở HAGL, Ngọc Quang trên tuyển âm thầm và bé nhỏ nhưng đôi khi lại xuất hiện những khoảnh khắc thăng hoa.
Hai ngày trước, ông Park khăng khăng rằng mình cũng là một người ưa xáo trộn đội hình. Hôm nay, ông khẳng định điều đó bằng cách đưa Nguyễn Thành Chung vào trung tâm hàng hậu vệ và lần đầu cho Bùi Hoàng Việt Anh đá chính. Cả hai đã có một trận đấu thành công, nhất là Việt Anh thể hiện sự chững chạc và tư duy phán đoán.
Với lực lượng này, nhà cầm quân Hàn Quốc sẽ không còn phải quá lo lắng về chấn thương bất ngờ của Quế Ngọc Hải hay Bùi Tiến Dũng chưa hoàn toàn sung sức. Tuyển Việt Nam có những trung vệ lý tưởng về thể hình và phong độ, đủ để đối phó với một Indonesia đang ngày càng mưu mẹo dưới tay HLV Shin Tae-yong.
Nhìn vào những sai lầm
Chúng ta cùng nhìn lại con số 12 bàn thắng, 0 bàn thua sau 4 trận vòng bảng, những thống kê đẹp và tuyệt đối. Nhưng đôi khi, cái đẹp dễ ru chúng ta vào ảo giác vì chỉ có những người trong cuộc mới hiểu đối thủ của mình đã xứng tầm chưa.
Đặng Văn Lâm đang có một hành trình tuyệt hảo. Đến tận phút bù giờ trận gặp Myanmar, anh còn tung người cản phá cú sút xa hiểm hóc của đối phương. Phản xạ, sức rướn của Văn Lâm là thứ đẳng cấp không cần bàn cãi. Nó còn được trau dồi thêm từ khoảng thời gian “du mục” qua Thái Lan, Nhật Bản. Nhưng xử lý bóng bằng chân với Lâm vẫn là một khó khăn, mà hai pha lóng ngóng suýt thua đầu trận là minh chứng.
Myanmar chưa phải là đối tượng gây nhiều nhiễu loạn. Họ mới dừng ở mức chịu khó săn bóng, bắt người và gây sức ép ngay từ vùng cấm của chúng ta. Sức trẻ cho phép họ làm điều ấy trong khoảng 20 phút đầu trận và đó cũng chính là quãng thời gian quý báu khiến hàng thủ Việt Nam lộ ra những sai sót chết người.
Đỗ Duy Mạnh, một trung vệ có lẽ sẽ được ưu tiên đá chính, chỉ trong 20 phút đó đã có đến 3 lần chuyền bóng vào chân đối thủ. Đỗ Hùng Dũng cũng mất bóng một lần ở thế bị quây. Nếu tiền đạo Myanmar bình tĩnh hơn hoặc mặt sân Mỹ Đình nhẵn nhụi hơn, có thể chúng ta đã phải nhận bàn thua.
Có thể những sai số kiểu này không thuần túy nằm ở chuyên môn, nó còn là thái độ tiếp cận trận đấu. Nhưng dù thế nào, đó cũng là thứ phải “xóa sổ” kể từ bán kết. Indonesia với những chân sút lanh lẹ và xông xáo, sẽ không tha thứ cho bất cứ tích tắc hớ hênh nào của thầy trò ông Park.
Đá với Indonesia trên sân khách, chúng ta không dễ gì tạo ra được những cơ hội ăn bàn. Vậy thì để tránh bất lợi ở lượt về, tuyển Việt Nam buộc phải quên đi những gì đã dội vào lưới Lào, Myanmar để khởi đầu bằng sự thận trọng cao nhất. Thận trọng, đấy mới là bản năng, là vũ khí, là vận hội của HLV Park Hang-seo và cũng là của chúng ta.
(Nguồn: Zingnews)